PDA

View Full Version : Chúng ta không thuốc về nhau phải không



thang_a14
11-18-2016, 03:19 PM
Dù c̣n yêu nhau nhưng chúng tôi không thể ở bên nhau, mỗi người bước theo 1 hướng riêng thành 2 đường thẳng song song và xa nhau măi măi…
Có duyên mà không có phận
Tôi là Xuân Nhi ở Quảng B́nh, tôi và Lâm chia tay nhau đă 2 năm rồi, sau khi chia tay tôi về quê làm, c̣n Lâm về Vũng Tàu. Đến bây giờ tôi vẫn chưa thể quên được Lâm để yêu ai, nhưng giữa chúng tôi cũng không thể đến được với nhau nữa…
Cách đây 5 năm, tôi và Lâm đă gặp nhau trên 1 chuyến xe từ Vũng Tàu lên TP. Hồ Chí Minh. Khi ấy tôi đang trên đường từ nhà họ hàng về trường. C̣n anh từ nhà ra lạnh thành phố học sau kỳ nghỉ lễ 2/9. Khi ấy tôi là sinh viên năm 2 c̣n anh là sinh viên năm 4.
T́nh cờ trên chuyến xe ấy chúng tôi đă ngồi cạnh nhau, lúc đầu tôi say xe mệt nên bịt khẩu trang lăn ra ngủ, có lúc c̣n dựa cả vai anh ngủ mà không hề hay biết. Anh thấy tôi như vậy nên cứ để cho tôi dựa mà không nói ǵ. Gần đến nơi tôi mới tỉnh đậy thấy đang dựa vào người lạ ngủ giật ḿnh ngồi thẳng dậy. Khi ấy anh quay sang nh́n tôi cười và trêu chọc khiến tôi đỏ bừng mặt qua đi chỗ khác.

https://2.bp.blogspot.com/-0QpHEnN6AkA/WC7RUjoJG9I/AAAAAAAABWk/PIr5wgk0R4sbpwHpksl40g1gGS47ec_2wCLcB/s1600/01-so-phan-chung-ta-khong-thuoc-ve-nhau.jpg

Lúc xuống xe, tôi và anh lại cùng xuống Làng Đại Học ở Thủ Đức bởi đây là nơi có rất nhiều trường nên việc anh xuống cùng tôi cũng không thấy có ǵ lạ. Xuống xe thấy tôi mệt lại xách đồ lỉnh kỉnh nên anh liền bảo để anh xách giùm, v́ mệt nên tôi đă đồng ư.

Chúng tôi gặp nhau trong hoàn cảnh rất đặc biệt như thế, sau lần đó anh cũng xin số điện thoại tôi để nhắn tin. Chúng tôi có rất nhiều điểm trùng hợp, khi ấy tôi ở trong kư túc xá c̣n anh ở trọ ngay phía ngoài kư túc xá, tôi th́ ngày nào cũng đi bộ đi học, c̣n anh th́ đi xe đạp. Trường của anh học cũng gần trường của tôi (Các trường trong Làng đại học thường ở gần nhau, c̣n khu sinh viên ở và kư túc xá gần nhau). V́ vậy mỗi ngày anh đều cho tôi ngồi nhờ xe đi học.
Dần dần tôi và anh trở nên thân thiết hơn, chúng tôi nói chuyện cười đùa với nhau rất thoải mái, những hôm rảnh anh lại vào kư túc xá rủ tôi và bạn bè cùng pḥng đi uống nước. Sáng ra chúng tôi cùng đậy tập thể dục, anh th́ trước đó ngày nào cũng chạy bộ, c̣n tôi rất lười, nhưng anh đă động viên tôi tập luyện cho khỏe. Sáng nào anh cũng gọi điện để tôi dậy chạy tập thể dục nhờ vậy mà khi thi thể dục chạy trong trường tôi được điểm cao nhất lớp bởi sức chạy bền v́ vậy tôi đă báo ngay với anh mời anh đi ăn v́ thành quả nho nhỏ. Tuy nói là mời anh nhưng anh không cho tôi trả tiền, cứ thế hăy có ǵ vui tôi và anh cũng đều chia sẻ với nhau có lẽ cứ như vậy chúng tôi đă có cảm t́nh với nhau lúc nào không hay.
Bài viết bạn quan tâm:

Bí quyết nâng ngực chảy xệ nội soi ('http://thammyhanoi.net.vn/phau-thuat-nang-nguc-chay-xe-noi-soi-vien-tham-my-nang-nguc-noi-soi-ha-noi.html')
Căng da mặt tối thiểu ('http://thammyhanoi.net.vn/cang-da-mat-noi-soi-vien-tham-my-cang-da-mat-uy-tin-tai-ha-noi.html'), trẻ lại tuổi đôi mươi

Thế rồi một ngày cuối tuần, khi tôi đang ở ngủ pḥng kư túc xá, anh đă ôm một con gấu bông to, một bó hoa, anh không gọi điện cho tôi như mọi khi, mà chỉ đứng ở dưới gọi với lên tầng 3 pḥng tôi ở, anh gọi to tên tôi, khi vừa ra lan can thấy anh, anh vừa đánh đàn vừa hát bài “Hăy về đây bên anh” khiến tôi rất xấu hổ cảm động, nhiều bạn bè trong kư túc xá vỗ tay cổ vũ nhiệt t́nh.
Chúng tôi cũng yêu nhau từ ấy, chúng tôi có một t́nh yêu rất đẹp anh rất quan tâm đến tôi, chúng tôi thường tranh luận với nhau nhưng hiếm khi căi nhau. Anh thường đưa tôi đi dạo ở bờ hồ nơi các đôi t́nh nhân thường tới hay cứ có quán cà phê nào đẹp chúng tôi cũng đều khám phá. Có khi chúng tôi xách máy đến một quán cà phê quen thuộc lê la cả buổi.

T́nh yêu của chúng tôi nhẹ nhàng nhưng rất, nhiều kỷ niệm. Thế rồi sau 3 năm yêu nhau chúng tôi cũng ra trường. Khi yêu đúng là tôi không nghĩ đến tương lai, tôi cũng chỉ nghĩ “chỉ yêu là yêu thế thôi” bởi tôi đă được bố mẹ rải đường tương lai trước. Tôi đă được bố mẹ chỉ định ra trường sẽ về làm ở sở. C̣n anh ra trường cũng đă được bố mẹ định hướng làm một công việc ổn định ở Vũng Tàu. Anh có đề nghị tôi về Vũng Tàu cùng anh lập nghiệp và đến với nhau.
Đó là điều không thể, bởi bố mẹ tôi không cho phép, gia đ́nh tôi lại rất gia giáo và nguyên tắc, con cái không được lấy chồng xa hay xa gia đ́nh. Tôi không thể v́ anh mà căi lại bố mẹ thế là chúng tôi mỗi người chọn một con đường. Dù yêu anh rất nhiều nhưng tôi phải lựa chọn một trong hai, và tôi đă buộc phải lựa chọn gia đ́nh. Tôi đă rất đau khổ khi phải xa anh, anh cũng vậy nhưng anh không thể theo tôi về Vũng Tau cũng như anh không thể về Quảng B́nh cùng tôi.
Vậy là chúng tôi phải xa nhau măi măi, tưởng rằng rồi thời gian trôi qua tôi sẽ quên được anh, nhưng đến giờ nhiều lúc tôi vẫn nhớ đến anh. Tôi cũng đă thử t́m hiểu một vài người nhưng đều không hợp. C̣n anh thông qua bạn bè anh tôi biết anh cũng vẫn chưa có người yêu bởi vẫn con t́nh cảm với tôi. Tiếc rằng tôi và anh tuy có duyên với nhau, nhưng không có phận v́ vậy chúng tôi không thể thuộc về nhau…
Xem thêm: http://honnhanvagiadinh.net/so-phan-chung-toi-khong-thuoc-ve-nhau.html